“Tàn ngày để lại” chắc hẳn là cuốn sách phải đọc từ từ, chậm rãi, có những đoạn phải đọc đi đọc lại mới có thể hiểu. Bởi lối kể chậm rãi, điềm tĩnh, ngôn từ có phần cầu kỳ và gợi sự nhún nhường, khép nép của Kazuo Ishiguro. Bởi có nhiều câu chuyện được lồng ghép trong cuốn tiểu thuyết này: chuyện về người quản gia nước Anh cùng ông chủ cũ, chuyện về hành trình tới miền Tây nước Anh, chuyện về niềm tin mù quáng vào thứ gọi là phẩm giá, lý tưởng, hay câu chuyện tình chưa kịp chớm nở đã vụt mất cả đời,...